Hoa Qùy Vàng Trước Ngõ

 

  Cuối tháng giêng,

Gió mùa đông bắc thổi.

Cơn gió muộn màng...

Đem cả bầu trời se lạnh tới.

Mặt trời ngủ quên

Mưa ướt vai mềm,

Co ro...

Em chìm trong nỗi nhớ!

Nhớ mùa đi học

Áo trắng xóa sân trường

Ngập ngừng,

Lòng chập chững yêu thương.

Ngày xưa.

Nhớ hoài con ngõ đất

Phía căn nhà đối diện

Của đôi vợ chồng già

Hàng rào trồng toàn hoa

Dã quì vàng trước ngõ...

Mỗi ngày,

Tiếng xe ai

Khua vội cổng sắt đầu nhà

Làm lòng em luống cuống,

Hoa đời thường nở muộn

Ngẩn ngơ làn mi cong,

Tim đập thùng thình

Má hồng như gấc chín..

Nhớ mong!

Thời gian trôi cứ trôi

Cuộc đời như giấc mộng ,

đọng lại những vơi đầy

Thoảng đã chiều đâu đây

Thân quen mà xa lạ,

Với tay ngắt một đóa

Nhụy nồng nàn tỏa hương.

Đắng lòng thương nhớ thương

Chỉ còn trong nỗi nhớ...

Vàng lay bay sân ngõ

Cay con mắt đâu ngờ...

Cứ ngỡ mình nằm mơ

Tóc đổi màu mây bạc

Vẳng đâu đây câu hát....

Cám ơn người năm xưa!

 

                           Camhuong

 

 

HOA CÓ VÀNG NƠI ẤY

 

                                         Bỏ lại sau lưng

                                         Ánh mắt một người,

 Đời tôi phiêu bạt

Mà lòng khôn nguôi!

 

Nhớ con đường nhỏ

Cuối ngõ nhà em

Hoa nở bên thềm

Sắc vàng mấy độ?

 

Tình tôi chưa tỏ

Em đã sang sông...

Tôi đứng ngóng trông

Dốc lòng mòn mỏi....

 

Chân về lối cũ

Tìm trong hương xưa

Cỏ lá thay mùa

 Gầy hao đứng đợi

 

Nơi ấy bây giờ

Hoa vàng có nở?

Sắc hoa màu nhớ...

Một thuở yêu em!....

 

           Vũ Tuấn

( Tặng Cam Hương, mong được làm bạn thơ)