Biển Hồ Một Thời Để Nhớ

 

   

Nhng Đon Thơ Tình Trong Ngăn K Nim

LêXuânHo

 

Anh về trên đỉnh tim côi

Trên chăn chiếu lạnh, trên môi tím buốn

Tôi thăm phố cũ hoàng hôn

Rừng phong nghiêng khóc mây ôm lá sầu

Gió trăng nào chở thương đau?

Đổ ra biển cả chuyển màu thời gian

Anh về buớc cũ chân hoang

Ngẩn ngơ dốc lạ nửa hồn trối trăn

Nhớ ai? Tháng Bảy trở mình

Vàng Thu lá bứt xa cành gót khuya

Anh về núi ngủ sông mơ

Hạ yên lặng thở Đông chờ Xuân sang

Tôi ngồi ôm nỗi hoang mang

Thương quay quắt.  Một! góc hồn đắng cay

Đường xưa… phố chợ vẫn đầy

Café vị đắng. Bên này.  Quán thưa

Anh về năm tháng xa xưa

Yêu thương là giấc hoàng hoa thuở nào

Anh về… Ngày, ướp chiêm bao

Đêm… Tôi, cuối mặt  thuơng sao? đổi dời…

 

(((*!*))LêXuânHảo

Viết Cho Pleiku ThángBảyHaiNgànLẻTám