Em đã đi rồi
Chu Nguyên
Ngày em bỏ ta đi, giữa mùa nắng hạ
Pleiku vẫn tung đầy bụi đỏ
Và nắng hạ cất tiếng ve sầu lên cao trong gió
Con phố buồn mỗi ngày, nay thấy buồn hơn
Phố Hoàng Diệu dài, chân ta bước cô đơn
Đường Trịnh Minh Thế lá bây giờ không còn vương tóc,
Em chia xa, để tim ta thầm khóc
. . . . . . . . .
Để lại ta một lời nguyền : khép kín tâm tư
Để những ngày đã qua, trở thành hư vô
Để khung cửa lòng ta đóng chặt
( em bước lên xe hoa là ta đã mất )
Là tan cơn mộng đẹp vô cùng
Ôi còn đâu những giây phút nhớ nhung…
Còn đâu những đợi chờ, hò hẹn…
Còn đâu những khuya chia tay về,
Tay siết chặt tay, lòng còn bịn rịn…
Và trong mơ chỉ thấy những thiên đường.
Ta đi giữa lòng phố thân quen mà như kẻ tha phương,
Biết về đâu, biết đến đâu để dấu che nỗi buồn da diết
Nỗi lòng ta có ai hay, và em nào biết !
…Ta vụng về, em cũng giả bộ kiêu sa
Rồi hiểu lầm nhau, rồi lặng lẽ chia xa,
Một sát na, bỗng thiên thu thật sự.
…Rồi một ngày, em trong vòng tay ai đó
Có nhớ vòng tay ta ôm chặt em thủa nào
Có nhớ những lúc mình quên đi phố thị xôn xao
Thung lũng Hoa lư, Biển Hồ lặng vắng,
Ngồi bên nhau, nhìn nhau say đắm,
Nụ hôn học trò, e thẹn, vụng về không ?
Hôm nay em đi, ta tan nát cõi lòng…
Hôm nay em đi, là vĩnh viễn…
Ai mang hoa trắng đi rồi
Còn tôi ở lại một đời vấn vương.
Chu Nguyên
Cựu H/s Minh Đức